Lục Hi cười rồi liền xoay người bước ra ngoài.
Tần Lam cũng Vân Khả Thiên rời đi thì đồ bên trong tất nhiên sẽ có người khác thu dọn sạch sẽ, không cần bọn họ phải bận tâm.
Đúng lúc này, Vương Đức Thu cùng hai y tá bước vào.
Vừa nhìn thấy Tần Lam đứng trên mặt đất thì ông ta đã vội vàng nói: "Sao cô lại xuống giường?"
Tần Lam cười gượng nói: "Tôi đã bình phục, chuẩn bị xuất viện".
"Cô nói bậy cái gì vậy? Cô còn lâu mới bình phục, nếu như để bị gãy xương một lần nữa thì rất khó xử lý đó!", Vương Đức Thu vội vàng kêu hai y tá đỡ Tần Lam lên giường.
Cùng lúc đó, ông ta cũng liếc nhìn Vân Khả Thiên.
Vân Khả Thiên bất đắc dĩ buông tay ra nói: "Viện trưởng Vương, Tần Lam đã bình phục rồi, ông đừng lo lắng".
Nghe Vân Khả Thiên nói vậy, Vương Đức Thu không tin nói: "Chuyện này tuyệt đối không thể, hãy để cô ấy nằm xuống, tôi phải kiểm tra lại".
Thấy Vương Đức Thu khăng khăng, tất cả mọi người đều biết rằng bọn họ sẽ không thể rời khỏi phòng bệnh nếu không để cho ông ta kiểm tra lần nữa.
Hơn nữa đây cũng chỉ là ý tốt của ông ta cho nên bọn họ cũng không tiện cự tuyệt thẳng thừng, Lục Hi liền quay lại bảo Tần Lam cứ nằm lên giường bệnh.
Tần Lam ném mình lên giường bệnh một cách rất miễn cưỡng, điều này làm cho Vương Đức Thu cảm thấy rất kinh hãi.
Nhìn thấy sự hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602264/chuong-277.html