Thời gian dần dần trôi qua, rơi vào khoảng chừng mười phút. Mười phút có thể nói là rất ngắn so với bình thường.
Nhưng đặt trong cuộc tỷ đấu của cao thủ, mười phút là quá dài.
Mà trong mười phút giao đấu với thú dữ, điều này nói rõ ra một vấn đề, thực lực của thú dữ không hề kém hơn so với Lâm Tiêu, ít nhất Lâm Tiêu cũng không thể một lần đánh chết thú dữ.
Mà sắc mặt người của nhà họ Lâm bắt đầu trở nên nghiêm túc.
Trên mặt Lục Hi lại mang theo nụ cười.
Anh không hề có chút thiện cảm với Lâm Tiêu này, cho ông ta chịu khổ một chút cũng đáng đời.
Đúng lúc đó chợt nghe thấy một tiếng rống to của Lâm Tiêu, một tiếng sấm rền nổ vang trong hang động, lóe lên ánh sáng chói mắt, ngay sau đó chính là một tiếng gầm thét của thú dữ.
Đám người nhà họ Lâm vui mừng, cảm giác thấy hình như gia chủ đã đánh chết thú dữ.
Còn trên mặt Lục Hi lại cười nhạt.
Lúc này chỉ nghe thấy một tiếng chạy băng băng gấp rút và âm thanh của một vật khổng lồ đụng vào tảng đá.
Đám người nhà họ Lâm ngây ra, họ đang nghĩ xem là tình huống gì thì nhìn thấy Lâm Tiêu đầu tóc bù xù chạy ra.
Ông ta vừa chạy ra liền la lớn: “Chạy mau”.
Đám người nhà họ Lâm còn chưa phản ứng kịp thì đột nhiên nhìn thấy một con thú dữ vô cùng dữ tợn, nó chui ra khỏi hang động đấu đá bừa bãi, giương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602251/chuong-264.html