Nhưng không cần gấp gáp, chơi đùa như vậy mới thú vị.
Tại Cambrigde, dựa vào thân hình và vẻ ngoài điển trai của mình hắn đã mê hoặc không ít các cô gái ngoại quốc, hai cô nhóc này căn bản không mang lại cho hắn cảm giác có bất kỳ độ khó nào.
Dương Di Văn lúc này đang ngưỡng mộ nhìn ngắm đại sảnh rộng lớn được trang hoàng lộng lẫy, nói với Phương Nhã Đình đứng cạnh: “Thật là quá xa xỉ, lúc nào mình mới có thể ở trong một ngôi nhà như vậy đây!"
Phương Nhã Đình lắc đầu: “Cậu ấy à, làm việc chăm chỉ thì cái gì cũng có”.
Dương Di Văn xem thường đáp.
“Chỉ dựa vào công việc của chúng ta, sợ rằng cả đời này cũng không có hy vọng, nhưng cậu thấy Hoắc Tu Chi kia thế nào? Sinh viên ưu tú của Cambridge, còn là anh họ của chủ tịch Hoắc, nếu anh ta cưới mình thì phần đời còn lại của mình cũng không phải âu sầu nữa”.
Dương Di Văn vụng trộm nhìn sang Hoắc Tu Chi, người đang ba hoa khoác lác cùng các khách mời, trưng cầu ý kiến của Phương Nhã Đình.
Phương Nhã Đình liền lắc đầu, chỉ đáp:
“Người ta là sinh viên xuất sắc của đại học nổi danh làm sao có thể nhìn trúng những người tốt nghiệp từ đại học bình thường như chúng ta, cậu đừng mơ mộng nữa, còn có, mình cảm thấy anh ta có chút không đáng tin đâu”.
“Không đáng tin cậy?”, Dương Di Văn kinh ngạc hỏi: “Mình cảm thấy anh ta rất tốt mà, có thể nói là bạch mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602236/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.