Biết càng nhiều thì sẽ càng cảm thấy mình biết ít.
Lục Hi cảm giác thế giới này có quá nhiều người và việc khó tin. Nếu có thể khiêm tốn thì tốt nhất nên khiêm tốn, cho dù anh có gặp được kỳ ngộ thế này thì ai dám đảm bảo anh là người vô địch thiên hạ chứ.
Anh có được kỳ ngộ thì người khác không có chắc?
Nội đan của Dương Quân là một ví dụ.
Đây mới là điều anh đang lo.
Nghe được câu trả lời của Dương Quân, Lục Hi gật đầu.
Sau đó anh chọn ra một bộ công pháp tên “Bát Môn Luyện Thể Thuật”, dùng lực tinh thần in vào trong đầu Dương Quân.
Dương Quân chỉ cảm thấy đầu hơi váng, sau đó liền nhận được một loạt thông tin.
Hắn ta lập tức xem thông tin này.
Đến lúc hắn ta đọc hết Bát Môn Luyện Thể Thuật thì không khỏi thở dài kinh hãi.
Lúc này, Lục Hi chậm rãi nói.
“Thân thể con người chia làm Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, Đỗ Môn, Cảnh Môn, Kinh Môn, Tử Môn. Thông thường, bát môn của con người đều đóng kín. Nhưng Bát Môn Luyện Thể Thuật này có thể giúp cậu mở ra bát môn, một khi mở hết toàn bộ thì cậu sẽ học được Bát Thức Cứu Cực Thể Thuật. Thứ này có uy lực di sơn đáo hải, cậu phải tu luyện cho tốt vào”.
Dương Quân nghe xong thì cảm ngộ Bát Môn Luyện Thể Thuật trong đầu, càng thêm sùng bái Lục Hi.
Uy lực của thuật luyện thể này thực sự quá mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602217/chuong-230.html