Tần Lam tựa vào bên còn lại, lười biếng đáp: “Không phải anh nói tôi ăn chùa ở chùa sao, bây giờ tôi cũng là người có công việc rồi, hừm”.
“Được lắm, tiếp tục cố gắng trở thành nhà báo nổi tiếng trên thế giới đi, tôi ngủ đây”.
Nói xong, Lục Hi đứng dậy đi lên tầng hai.
Ngày hôm sau.
Lúc Lục Hi xuống tầng, phát hiện Tần Lam đã không còn ở đây, chắc là được Vân Khả Thiên gọi đi rồi.
Lục Hi nghĩ về hành động gần đây của Vân Khả Thiên, cảm thấy có cái gì không đúng, nhưng anh lại không nói ra được.
Đúng lúc đó, điện thoại của Lục Hi reo lên.
Sau khi nhận điện thoại xong, Lục Hi đã ăn sáng xong, vừa mới quay về tiệm tạp hóa đã có một quân nhân đang đợi anh.
Anh đi theo người quân nhân, ngồi trên một chiếc xe quân sự đi đến doanh trại đóng quân ở ngoại ô thành phố Tây Kinh, sau đó lên một chiếc trực thăng bay thẳng đến Thượng Kinh.
Trên máy bay trực thăng, tiếng ồn rất lớn, Lục Hi dứt khoát đóng chặt thính giác, ngủ một giấc.
Cũng không biết qua bao lâu, cảm thấy trực thăng đã hạ cánh, Lục Hi tỉnh lại.
Chỉ nhìn thấy nơi này là sơn cốc, xung quanh có doanh trại, vùng đất trống trung tâm có mười mấy người đàn ông cường tráng đang náo loạn ầm ĩ.
Lục Hi xuống trực thăng, lập tức có một quân nhân chạy tới khom người nói với Lục Hi: “Chào mừng giáo quan Lục đến đây, tôi là Tôn Chính Đức -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602195/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.