Vân Thắng Quốc uống một hơi cạn sạch, mặt đầy hưng phấn nói.
“Đối với cậu Lục là một cái nhấc tay, nhưng với mười triệu người dân mà nói, đây chính là chuyện quan trọng, lần này tôi quyết định làm một nghi thức chào mừng quốc bảo trở về, đến lúc đó cậu Lục nhất định phải đến đó”.
Lục Hi lắc đầu nói: “Tôi không có hứng thú với mấy thứ này, không đi đâu”.
“Như vậy sao được, nói thế nào thì quốc bảo này cũng là do cậu mang về. Nếu cậu không đến, trong lòng tôi không thoải mái đâu. Cậu yên tâm, tôi biết cậu Lục thích khiêm tốn, tôi tuyệt đối sẽ không nhắc đến cậu, cậu xem được không”.
Lục Hi hơi một suy tư nói: “Nếu bí thư Vân kiên trì như vậy thì để tôi đi một chuyến”.
“Cảm ơn cậu Lục nể mặt”, Vân Thắng Quốc cười nói.
Quốc bảo này nói thế nào cũng là Lục Hi đưa về, Vân Thắng Quốc cảm thấy, nếu Lục Hi không đến, rõ ràng sẽ là ông ta giành công lao về mình, ông ta đường đường là một bí thư Tỉnh ủy, làm vậy cũng có chút ngượng ngùng.
Sau đó, mấy người vừa ăn vừa trò chuyện.
Không bao lâu, điện thoại của Lục Hi bỗng nhiên vang lên, anh cầm xem liền nhíu mày, mặt đầy vẻ khổ sở.
Một lát sau, Lục Hi vẫn nghe máy.
“Alo, lão Vương”.
“Hừ, tiểu tử, bây giờ là lúc cậu nên thực hiện lời hứa”.
“Lão Vương, có chuyện gì ông nói đi”, Lục Hi biết không tránh khỏi nên cũng vui vẻ đồng ý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602193/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.