🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hai người bọn họ cũng có nỗi khổ.

Với sức mạnh của Lục Hi thì bất cứ lúc nào anh cũng có thể bóp chết bọn họ giống như bóp chết một con kiến, hơn nữa anh Lục còn chính là người vừa mới cứu sống toàn bộ du thuyền này.

Bọn họ tất nhiên không dám ra tay với Lục Hi nhưng bảo bọn họ tùy tiện tránh ra, bỏ qua nhiệm vụ của mình thì bọn họ cũng không dám, cho nên bọn họ đành phải nói chuyện một chút với Lục Hi xem có thể thay đổi được chuyện gì không.

Lục Hi lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, bọn họ đột nhiên cảm giác được một nguồn áp lực vô hình cực lớn đang bao trùm lấy toàn bộ cơ thể. Chỉ trong chốc lát, bọn họ đã đổ mồ hôi đầm đìa, hai chân bắt đầu run rẩy như sắp khuỵu xuống.


Lúc này, Lục Hi đột nhiên bật cười, vỗ vai hai người nói: "Hai người làm vệ sĩ rất có trách nhiệm, chỉ có điều".

Nói đến đây, Lục Hi đột nhiên lạnh lùng nói: "Phùng Tích Phạm, thứ cầm thú như hắn ta nhất định phải bị trừng phạt".

Lục Hi vừa nói xong liền tóm lấy bả vai của cả hai người rồi ném mạnh về phía sau.

"Bịch! Bịch!"

Cả hai văng ra ngoài cùng một lúc.

Khi bọn họ chật vật đứng dậy thì liền nhìn thấy vệ sĩ của rất nhiều lão đại khác đang lạnh lùng nhìn mình.

Hai người nhìn các đồng nghiệp của mình, một lúc sau lại nghiến răng nghiến lợi bước tới phía trước Phùng Tích Phạm rồi nói với Lục Hi đang đứng chắp tay sau lưng.

"Anh Lục, chúng tôi luôn ghi nhớ ân cứu mạng của anh nhưng chúng tôi thật sự không thể quên bổn phận của mình. Nếu như anh muốn ra tay với cậu Phùng thì chúng tôi chỉ có thể liều chết bảo vệ".

Lục Hi lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, trên mặt đã lộ ra sự tức giận, anh chậm rãi nói: "Hai người thật sự muốn chết?"

Hai người đều sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ do dự, nhưng cuối cùng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói: "Chúng tôi có trách nhiệm của mình, xin thứ lỗi".

“Tốt lắm”, Lục Hi cười lạnh một tiếng nói: “Đã như vậy thì các người cứ đi chết đi”.

Vừa nói, Lục Hi vừa vươn tay tóm lấy hai người bọn họ.

Ngay khi anh vừa vung tay lên thì một cơn gió mạnh đã bao trùm lấy hai người trong tích tắc.

Trong lòng hai người vệ sĩ hết sức ai oán, bọn họ phải dốc hết toàn lực kháng cự một chưởng của Lục Hi.

Họ đã tận mắt chứng kiến sức mạnh siêu nhiên của Lục Hi, nó đã vượt quá sức mạnh của người thường, không phải là thứ mà họ có thể chống lại được.

Tuy nhiên, thân là một vệ sĩ thì họ phải tuân thủ đạo đức nghề nghiệp của mình, đồng thời cũng phải chuẩn bị tinh thần cho cái chết.

Vì vậy khi họ đối kháng một chưởng của Lục Hi với tất cả sức mạnh của mình, họ đã nhắm mắt và sẵn sàng bị nghiền thành thịt nát.

Chỉ nghe thấy hai tiếng “bịch bịch”.

Hai vệ sĩ lại bị Lục Hi ném ra phía sau.

Khi bọn họ tỉnh táo lại và nhận ra bản thân không bị tổn thương, bọn họ tựa hồ như không thể tin được đây là sự thật.

Đúng lúc này, giọng nói lười biếng của Lục Hi vang lên.

"John, khiến cho hai người đó ngoan ngoãn ngồi yên đi, nhưng đừng làm tổn thương họ".

“Vâng, thưa anh Lục tôn kính”, John cười đáp, sau đó vẫy vẫy tay, lập tức có mấy người đàn ông cường tráng cầm vũ khí đi tới, chĩa súng về phía hai người vệ sĩ.

Cùng lúc đó, còn có thêm hai người đàn ông phương Tây cao lớn đứng bên cạnh.

Hai vệ sĩ nhìn thoáng qua cũng biết hai người này là cao thủ, ít nhất cũng phải ngang hàng với bọn họ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.