Đúng lúc này, Lục Hi đang chạy nhanh trên mặt biển đột nhiên nhảy lên, phóng thẳng về phía ba quả đạn pháo kia.
Mọi người thấy vậy thì đồng loạt kinh hô.
"Người này muốn làm gì?"
"Hắn ta định dùng thân đối kháng với đạn pháo của súng chủ chiến hạm sao?"
"Không thể nào, con người không thể dùng thân thể máu thịt đối kháng đạn pháo được".
Trong lúc mọi người đang kinh hô thì Lục Hi đã bay lên không trung.
Chỉ thấy hai tay anh vẽ một vòng tròn, ba quả đạn pháo sáng chói đang rít gào trên không trung dường như bị một nguồn sức mạnh cực lớn hút lại, đồng loạt lao về phía Lục Hi.
"Ôi trời!"
"Coi chừng!"
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều đứng bật dậy lo lắng cho Lục Hi.
Tuy nhiên, đối mặt với đạn pháo đang rít gào, Lục Hi lại thở ra, hai tay hợp lại, trên người tỏa ra ánh sáng vàng chói lọi giống như mặt trời đỏ đang mọc trên biển vào giữa đêm.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Ba tiếng nổ lớn vang lên, pháo hoa sáng rực nổ tung trên không trung.
Còn mặt trời đỏ thì đang chậm rãi rơi xuống biển.
"Hắn ta sẽ ổn chứ?"
"Chuyện này, chuyện này..."
"Hắn ta ngàn vạn lần không được xảy ra chuyện".
"Hắn ta dám đối kháng với đạn pháo của chiến hạm, hắn ta nghĩ mình là thần sao?"
Trong lúc mọi người đang lo lắng, mặt trời đỏ rơi xuống biển vẫn đang phiêu diêu không ngừng.
Giờ phút này, tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602152/chuong-165.html