Mạnh Trường Giang lại gào lên thảm thiết.
Đám gái tiếp rượu đều sợ hãi gào lên, người nhát gan còn nôn ra một bãi.
Vương Hiểu Du bịt mắt, cả người run rẩy không thôi.
Ngụy Văn Bách sắp kết nối điện thoại liền nhìn thấy cảnh tượng này.
Xem ra đám người này không hề sợ gã. Như vậy thì gã cũng phải cho bọn họ biết sự lợi hại của mình, nhất là Trần Lôi, kẻ dám công khai trở mặt với gã. Không dạy cho hắn ta một bài học thì hắn ta lại nghĩ rằng bản thân mình là đại ca lớn nhất ở thành phố Bảo Phong này rồi, chẳng còn xem ai ra gì nữa.
Một lúc lâu sau điện thoại mới kết nối được.
"Xin chào, cục trưởng Trương".
"Ồ, giám đốc Ngụy, có chuyện gì vậy?", giọng của Trương Vệ Minh, cục trưởng cục công an thành phố vang lên trong điện thoại.
“Ông Trương, tôi đang gặp rắc rối ở khách sạn Tinh Huy, ông có thể đưa người tới giải quyết một chút không”, Ngụy Văn Bách nói một cách chắc nịch.
Cả hai người đều là người làm việc nhà nước, bình thường hỗ trợ nhau không ít, theo Ngụy Văn Bách thì chút việc nhỏ nhặt này chắc chắn ông Trương sẽ đồng ý không chút do dự.
Không ngờ, Trương Vệ Minh trầm mặc một lúc rồi lại nói.
“Giám đốc Ngụy, tôi mới vừa nhận được mệnh lệnh của bí thư Trương, ở dưới lầu khách sạn Tinh Huy đã bị giới nghiêm, bí thư Trương nói có một ông lớn đang làm việc ở bên trong, chúng tôi phải chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602113/chuong-126.html