- Dù sao hôm nay cũng cảm ơn mọi người giúp tôi với Thiên Anh lành lại. – Khánh Anh nắm tay Thiên Anh nở cụ cười ấm áp, khẽ nói. Từ hai bàn tay đang lạnh bỗng trở nên ấm lạ thường. Hạnh phúc là cái nắm tay như vậy sao?
- Vậy nên…- Khánh Anh nói tiếp. Cả lũ ồ ạt lên ra ý kiến
- Vậy nên Khánh Anh sẽ khao chúng ta một bữa ăn thịnh soạn hả? – Nam hí hửng
- Hay đi du lịch? – Hoàng chớp chớp mắt
- Cả hai – Tuyết tham lam nói
- Không – Khánh Anh nhíu mày nói, chịu thua lũ này toàn thích ăn với chơi.
- Không thì là gì? – Đồng thanh toàn tập
- Vậy nên…mọi người đi ngủ sớm đi. – Khánh Anh cười nhạt nói. Sau câu nói ấy là cái ngã ngửa của từng người.
- Thế không nói còn hơn – Nam bĩu môi nói thầm, nghe được Nam nói. Khánh Anh nhếch môi cười
- Nam thích thông tắc hơn là ngủ sớm à?
Câu nói hàm ý sự đe dọa của Khánh Anh làm Nam lạnh cả người. Xua xua tay nói
- Ô nâu…ngủ ngủ…ngủ thôi….*oáp* muộn rồi mà
Khánh Anh nhìn Nam bật cười thích thú. Hôm nay quả thật rất vui đối với anh.
- Thiên Anh với Vy anh đưa hai người về - Khánh Anh ra đề nghị
Cả hai gật đầu rồi ra xe.
- Anh định yêu cô ta đến khi nào? – Dòng tin nhắn lặng lẽ được gửi đến số máy của Khánh Anh . Yun nhếch mép cười đầy đau đớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-lanh-lung-di-roi-anh-se-mat-em/2517099/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.