- Trường mình kì cục ghê ý, lúc nào cũng thấy tổ chức đi dã ngoại là sao? – Thiên Anh nói
- Là vui chứ còn là sao nữa, trường mình thắng thì tất nhiên phải dã ngoại rồi, em ko thích dã ngoại ư? – Hoàng đáp lại
- Tầm này còn j tâm trạng đi nữa hả anh – Vy chen vào – Lần này em cũng chẳng đi đâu, ở nhà dưỡng sức còn hơn – Vy nói tiếp
- Vy ko đi thì tao cũng chẳng đi nữa đâu – Minh lên tiếng, giọng nói của anh có vẻ rất nghiêm túc
- Đi đi, nể mặt anh lần này đi…Thiên Em, Vy Em…- Nam lay lay tay Thiên Anh rồi lay lay tay Vy như con nít năn nỉ người lớn khiến tất cả đều bật cười thành tiếng
- Nhưng lần này đi dã ngoại trên rừng đó, em sợ lắm – Thiên Anh bất giác nhớ lại lúc trước khi ở trên rừng và bị thổ dân bắt, có gì đó len lỏi vào tim thật khó chịu, cô thấy thương những con người chưa tiến hoá hết ấy
- Em sợ gì? – Tuyết và Nam đồng thanh hỏi, có vẻ như hai người này rất ăn ý với nhau
- Em sợ mấy con vật ko chân…và thổ dân – Giọng Thiên Anh mỗi lúc 1 bé
- Ha ha, em nghĩ ở rừng Việt Nam có thổ dân ư? – Nam bật cười nắc nẻ khiến Thiên Anh ngượng chín mặt
- Lý Nhất Nam – Tiếng Khánh Anh vang lên, lạnh lùng có, hăm doạ có và đặc biệt là anh đang cảnh cáo…
Nam thoáng rùng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-lanh-lung-di-roi-anh-se-mat-em/2517035/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.