- Khánh Anh. Lâu ngày ko gặp, cậu vẫn khoẻ chứ ? - Một chàng trai đưa bàn tay ra trước mặt 1 người con trai khác tỏ ý muốn bắt tay, K.Anh cũng đưa tay và 1 cách hững hờ
Với sự cuốn hút và toả nắng của hai chàng trai này làm cả quán cafe cạnh công viên thủ đô như náo loạn. lời bàn tán chủ yếu là khen thưởng xen lẫn ngưỡng mộ.
- Khoẻ, Minh Hoàng, tôi ko ngờ cậu xuất hiện vào lúc này ! - K.Anh tỏ vẻ ngạc nhiên, tay anh vẫn vê van ly cafe trên bàn
- Tôi về Việt Nam khiến cậu khó chịu sao? - Hoàng nói nghiêm giọng nhưng thật ra anh chỉ đùa mà thôi
Thật ra thì K.Anh và Hoàng có quen nhau lâu rồi, nhờ Hoàng thì Thiên Anh(Yun) mới có cơ hội quen với K.Anh đấy chứ. Dù j K.Anh và Hoàng cũng là bạn thân lâu ngày gặp lại
- Chưa hẳn ! - K.Anh hơi cười nửa miệng, nụ cười vừa hé được chưa đầy nửa giây nhưng cũng đủ làm mấy con tim trong quán lẫn ngoài quán phải đập liên hồi
- Nam với Tuyết đâu rồi?
-....-
K.Anh im lặng, gương mặt lạnh lùng của anh bỗng chốc dãn ra, có 1 sự mệt mỏi hiện lên khuôn mặt anh, ko quá đậm nhưng kũng ko quá nhạt để người khác phát hiện ra
Thấy K.Anh ko nói j, Hoàng hỏi
- Sao vậy?
- Chuyện này nói sau - K.Anh ko muốn nhắc đến chuyện ấy bây giờ
- Vậy thì...à...cậu với Thiên Anh dạo này sao rồi
Nghe đến tên Thiên Anh. Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-lanh-lung-di-roi-anh-se-mat-em/2516978/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.