Trợ lý La rất mừng, mặc dù anh ta không tiếp xúc với Đồng Duyệt nhiều nhưng chỉ qua vài lần nói chuyện trên điện thoại, trợ lý La vẫn có ấn tượng rất tốt về cô. "Tôi đến Thượng Hải công tác."
À, vậy tức là Xa Hoan Hoan cũng đang ở đây! Thượng Hải đường xá chật chội, giao thông ùn tắc. Cô mỉm cười lịch sự rồi đi vào thang máy, dự tính để câu chuyện kết thúc ở đây.
Trợ lý La lại trở vào thang máy theo cô. "Cô giáo Đồng ở tầng mấy?"
"Tầng mười." Cô thoáng chau mày, trả lời với thái độ khá dửng dưng.
"Tôi ở tầng chín. Cô giáo Đồng đến đây nghỉ phép cùng trường hay theo Diệp tổng đi công tác?"
Cô ngước mắt nhìn những con số đang không ngừng tăng lên trên màn hình điện tử: "Có thể xem là nghỉ phép nhưng tôi đi một mình thôi." Cô khéo léo muốn bỏ của chạy lấy người, hoàn toàn không có ý định trò chuyện với đối phương.
Nhưng có vẻ như trợ lý La lại không hiểu ý cô chút nào. "Tối nay tôi mời cô đi ăn, đối diện là Đậu Lao Phường (1),ngay bên kia đường thôi."
(1) Một chuỗi nhà hàng chuyên lẩu.
"Cảm ơn nhưng tôi thấy hơi mệt, anh đi cùng với mọi người ở Thái Hoa đi." Để chứng minh mình không nói dối, cô còn giơ tay khẽ bóp trán.
"Tôi… đã rời khỏi Thái Hoa gần như cùng lúc với Diệp tổng, bây giờ tôi đang làm việc ở Trùng Khánh."
Đây là một sự bất ngờ nhỏ với Đồng Duyệt.
Trợ lý La cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/1911484/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.