Tô Mạch từ tốn ngắt điện thoại, gật đầu: "Chào Diệp tổng, trùng hợp thế!"
Lượng rượu kha khá khiến mồm miệng Diệp Thiếu Ninh hơi khô, anh lấy lại bình tĩnh, cười đáp: "Cục trưởng Tô tới ăn cơm à?"
"Phải. Tiểu Duyệt có ở đây không?"
Một chút cảm giác kỳ quặc khó tả thể hiện qua giọng nói thân thiết ấy, Diệp Thiếu Ninh chau mày: "Nghe Đồng Duyệt nói cục trưởng Tô rất quan tâm đến cô ấy. Tôi xin chân thành cảm ơn!"
"Tiểu Duyệt là em gái của Ngạn Kiệt, quan tâm Tiểu Duyệt là việc tôi nên làm."
Thực ra Tô Mạch không muốn nói như vậy nhưng lời vừa ra khỏi miệng đã hoàn toàn thay đổi. Mặc dù anh ta cảm thấy thực sự không nỡ nhưng Đồng Duyệt đã liều lĩnh dấn thân vào con đường này, nếu bây giờ nói ra mấy câu ám muội sẽ càng khiến cô rơi vào tình cảnh khó khăn hơn mà thôi.
Thế nhưng cảm giác đau xót vẫn trào dâng từng đợt trong lòng Diệp Thiếu Ninh.
"Được cục trưởng Tô che chở là vinh hạnh lớn của Đồng Duyệt nhưng như thế khó tránh khỏi bịcác đồng nghiệp khác ghen ghét mà nghi ngờ năng lực của cô ấy, thỉnh thoảng cô ấy cũng buồn phiền vì điều này. Cục trưởng Tô thấy cô ấy có trẻ con không?"
Tô Mạch nhếch môi đầy tao nhã, "Diệp tổng, người khác không tin tưởng tiểu Duyệt, chẳng lẽ anh cũng vậy ư?"
Mặt mũi Diệp Thiếu Ninh nguội lạnh.
"Xin lỗi, tôi phải vào trong rồi." Tô Mạch quay đi.
Vừa về phòng liền bị mấy ông sếp chụp mũ nói anh kiếm cớ trốn rượu, đòi phạt ba ly. Anh sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/102795/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.