Tất cả các đại hội biểu dương đều chỉ là hình thức, một loạt khách quan ngồi trên bàn chủ tịch, tiếp đó dựa vào chức vụ từ cao đến thấp sẽ sắp xếp sang hai bên trái phải. Còn dưới khán đài, hàng đầu tiên là những người được tuyên dương với nhành hoa trên ngực, phóng viên truyền hình vác camera quay lia lịa như bắn súng.
Đồng Duyệt ngồi ở góc trong cùng, bên cạnh cô là Mạnh Ngu. Họ là hai người trẻ tuổi nhất trong số mười giáo viên xuất sắc hôm nay. Đối diện với những ánh hào quang này, Đồng Duyệt không tránh khỏi đôi chút ngỡ ngàng. Mạnh Ngu là giáo viên đắt giá, danh hiệu này là sự thật. Còn cô chẳng khác nào một ngôi sao nhỏ ẩn mình trong vũ trụ, vẫn chưa có được ánh sáng của riêng mình. Cô xấu hổ vô cùng nên đã đến gặp Trịnh Trị để khước từ. Thế nhưng Trịnh Trị lại trịnh trọng nói với cô, đây là sự tán thưởng của lãnh đạo cấp trên cũng như toàn bộ giáo viên học sinh trong trường giành cho cô.
Nếu còn khước từ nữa thì có chút không ra sao.
Thị trưởng quản lý lĩnh vực giáo dục là người phát biểu trước tiên, sau đó là Cục trưởng Cục giáo dục đào tạo, sau đó còn có cục trưởng, hội trưởng gì đó nữa. Đồng Duyệt giật nhẹ nhánh hoa hồng trước ngực, cảm giác này không phải vô cùng kiêu ngạo hay tự hào, nói một cách khiêm tốn thì cảm giác chẳng khác nào một con khỉ trong vườn bách thú, đứng dưới biết bao ánh mắt nhìn ngó của người đời.
Cô lặng lẽ liếc nhìn Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/102769/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.