Cận chiến không xong, Mục công công ra lệnh Thống Lĩnh Quân sử dụng cụng tên. Hàng loạt mũi tiên bay trên bầu trời, mang theo lửa cháy phừng phực, nhắm thẳng đến toàn bộ Vĩnh An. Giang Triết Viễn kéo Bạch Hồng Y nấp sau cột lớn của phủ, nhưng sức nóng vẫn thúc giục họ: đã chẳng còn nhiều thời gian nữa rồi.
Nhân cơ hội chúng thay tên, Giang Triết Viễn lao ra, nhanh như cắt bắt đầu một màn chém giết. Chinh chiến đã lâu, dù ông có già, xương cốt có mục thì đẳng cấp sẽ không bao giờ thay đổi. Dù Giang Triết Viễn có là vị phu quân kém cỏi, có là vị phụ thân vô tình thì ông vẫn là, sẽ mãi là tướng quân vĩ đại nhất lịch sử Thịnh Quốc.
Nhưng mọi phản kháng của phủ Vĩnh An chẳng khác gì nỏ mạnh hết đà, châu chấu đá xe, trước thiên binh vạn mã, một mình Giang Triết Viễn chống không được. Một mũi tên mang theo lửa đỏ cắm thẳng vào vai ông, Giang Triết Viễn chỉ khựng lại thoáng chốc rồi lại điên cuồng vung kiếm. Nhưng cũng chính vì điên cuồng mà nhận thêm một tiễn nữa thẳng vào chân, vừa đâm thủng vừa thiêu đốt, đau thấu tận xương. Bạch Hồng Y nhận ra tình hình không ổn, cố chạy tới bên người Giang Triết Viễn.
Mục công công cầm kiếm, từ từ tiến tới chỗ Giang đại tướng quân với ý đồ chặt đầu ông xuống.
“Phiền ngài đi trước chúng ta một bước rồi.”
Giang Triết Viễn không cam lòng, chật vật muốn kháng cự. Bạch Hồng Y sống chết cản lại công kích từ Thống Lĩnh Quân nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-dau-vong-minh-nguyet/2932146/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.