Tam Thiên thất hồn lạc phách, lảo đảo bước về nhà, Bạch Quảng Hàn đang ngâm nước nóng trong phòng tắm.Cây cải củ đẩy cửa phòng tắm ra, từng bước dứt khoát, bò tới bên bồn tắm, trợn tròn mắt nhìn thỏ.
“Tam Thiên, ” Bạch Quảng Hàn đưa tay đụng một cái lá của nó, từng giọt nước ướt nhẹp chảy xuống, dọc theo thân củ cải, Tam Thiên thật sự cảm thấy ấm áp, tâm lại kích động vô cùng.
Nó quơ quơ mấy cái lá, sau đó lập tức nhảy vào trong bồn tắm, làm bọt xà phòng đổ ra đầy sàn, rồi trờ tới trước mặt Bạch Quảng Hàn, ngẩng đầu nhìn y thâm tình.
Bạch Quảng Hàn mơ hồ, nghiêng đầu hỏi: “Tam Thiên, làm sao vậy?”
Cây cải củ đột nhiên nhào tới, hung hăng đập vào mặt Bạch Quảng Hàn, “Đừng…” Thỏ bị đập đau bèn che mũi, đẩy Tam Thiên ra phía ngoài.
Tam Thiên rất thương tâm, thân thể run nhè nhẹ, giọt nước trong veo tựa như nước mắt lặng lẽ rơi, cành lá cũng tiu nghỉu: “Thỏ thỏ, nếu như tôi cũng có miệng thì tốt biết bao nhiêu.”
Bạch Quảng Hàn vẫn chưa hiểu lắm, y ôm lấy cây cải củ: “Cần miệng làm gì?”
“Tôi muốn hôn anh.” thanh âm của cây cải củ rất bi thiết.
Bạch Quảng Hàn bật cười: “Không có miệng cũng có thể hôn cơ mà.” Y đầu tiên là hôn lên một cái lá xanh của củ cải, sau đó hôn lên mặt của củ cải, nếu như cái đó là khuôn mặt.
Môi thỏ rất mềm mại, đúng như Tam Thiên đã hình dung, mềm mại nhất, xúc cảm này khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-cai-tinh-lat-do-tieu-bach-tho/1901231/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.