Rõ ràng là tự cầu nhiều phúc
Ba người chúng ta ngồi dưới tán cây trong tiểu viện, chống tay lên má, mắt to trừng mắt nhỏ không thèm nhúc nhích, chỉ nghe thấy tiếng lục cục trong bụng phát ra.
Hồ ly nhịn không được nữa nên lên tiếng trước: “Đói rồi, ai làm cơm đây? Lưu Ngũ Cốc, nhà ngươi sao lại nghèo như vậy, một chút đồ ăn cũng không có?”
Đại Bạch liếc hắn một cái: “Ai nói không có? Không biết là ai vừa được thả ra liền vào nhà bọn ta....”
Ta vội cắt đứt lời hán, sử lại: “Nhà của ta, nhà của ta!”
Đại Bạch không thèm để ý đến ta, tiếp tục nói: “Bay về phía chuồng gà mái của nhà của Lưu Ngũ Cốc của chúng ta. Gà mái nhà người ta cực khổ mới có được một trứng, còn chưa kịp cảm nhận niềm vui sướng khi làm mẹ, đã trực tiếp chui vào trong miệng của hồ ly thối nhà ngươi.”
Vừa vào đến cửa, nhìn thấy hồ ly bị trói đến bán sống bán chết, trong lòng ta đột nhiên thấy áy náy nên lập tức lại cởi trói cho hắn. Ai ngờ tên chết tiệt này chân vừa chạm đất thì đã biến mất, sau đó trong nhà ta được một trận gà bay chó nhảy, cái trứng đó còn nóng hổi đã chui vào miệng hắn. Những điều này đều không quan trọng, quan trọng là cái trứng đó còn sống mà!!!
Con gà mái đó vốn luôn nhìn chằm chằm vào Đại Bạch, bây giờ lại chuyển sang nhìn hắn. Nó vỗ cánh lắc lư qua lại ở trước mặt hồ ly, giống như muốn chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-cai-ta-goi-chang-dam-tra-loi-khong/2068820/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.