Sáng hôm sau, mặt đứa nào đứa nấy như con gấu trúc. Nhất là con Đỉnh Đỉnh, đôi mắt nó thâm quầng thêm làn da trắng bệch của nó nữa. Nhìn mà sợ không muốn đi sở thú luôn á má. Gặp cái bản mặt của tụi nó không khác gì mấy con ma hoa trang trong phim kinh dị. Chỉ có hai anh em nhà Vũ Hào là sắc mặt vẫn tươi tỉnh, không 1 chút nào mệt mỏi và xấu đi cả. Hình như hai đứa nó không có bao giờ mà nổi một hạt mụn nào luôn ấy, làn da thì căng mịn, mũi cao thẳng tắp lại cộng thêm thân hình best lý tưởng. Cứ như là chuẩn con nhà người ta luôn á, từ xinh đẹp, nhà giàu, tính tình hiền dịu với thêm cái não có IQ hơn người nữa. Thật sự, không thể nào ngăn nổi lý trí ganh tị dành cho hai đứa nó.
Trân Châu nhìn thấy vẻ mặt của tao đang thăm dò từng cử chỉ nó, bèn có chút hoảng sợ hỏi:
-Có chuyện gì vậy? Bộ mặt mình dính gì sao?
Tao trầm tư đưa đôi mắt như nhìn thấy sinh vật lạ gửi tặng cho nó, một lát sau mới quay sang chỗ khác lắc đầu.
Thấy tao như vậy nó lo lắm, bèn quay đến người yêu của nó đang thổi bong bóng, nó lay nhẹ cánh tay:
-Bộ mặt em dính gì sao? Đình An?
-À ừm...có_Đình An liếc từng nét trên khuôn mặt sau đó đưa ra kết luận: -Dính nhan sắc đó em!
Sau đó hai đứa nó líu lìu liu với nhau cả buổi. Phát cơm chó trước mặt của lũ ế như bọn tao. Bọn tao cũng chỉ biết nghiến răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-oi-may-hay-lam/1489299/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.