Vậy là cũng sắp một tuần chúng tôi ở đây rồi, thật sự thì tôi có chút là buồn vì thời gian trôi nhanh thật. Mới ngày nào đặt chân đến đây trong một buổi tối tĩnh lặng, màn sương đêm bao phủ nguyên cả cánh đồng cây cỏ hoa lá nơi đây cho đến khi mừng như đã được giải quyết xong chuyện đi ỉa mấy tuần nay không ra khi thấy ngôi biệt thự ngay trước mắt vậy, thật sự là một cảm giác rất là dị thường như con Thế Mỹ lúc nó bị ma nhập ấy, nói chung là chúng tôi chơi với nhau rất vui vẻ. Nhưng đời mà, chẳng có chuyện vui nào kéo dài mãi mãi được cũng như cơn buồn ỉa chỉ xuất hiện một giây lát thôi, khi bạn đã đặt đít xuống bồn cầu thì cảm giác lại khác. Kiểu như một thành công vĩ đại của tạo hóa và mình muốn thốt lên rằng "Đây là tao, một con người được bố mẹ sinh ra đầy đủ các tứ chi của cơ thể và não người, tao đã từng làm rất nhiều thứ thành công rồi nhưng phải nói thành công nhất thì không thể nào thắng nổi nổ lực của tự nhiên được, vì sao ư? Vì tao đã thành công từ đoạn nặn ị ra một cục kít dễ thương y như mặt con tao ghét và mùi thơm y như cái con mà tao không ưa. Đây là cục cứt mà tao đã ỉa ra. Và tao tự hào về nó". Thật là một suy nghĩ táo bạo và khéo léo của chính tác giả. Thôi không ai khen thì tự khen mình vậy..-_-
Hôm nay chúng tôi lại cùng nhau tạo dáng chụp hình toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-oi-may-hay-lam/1489259/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.