Cỡ chừng nửa tiếng sau, Đình An với Thế Mỹ mới đi sang bên kia cầu được. Tao thấy mà tụi nó hú hét như người rừng mà tao tức á. Hú như ai hiếp dâm nó vậy á, mặc cho bao nhiêu ánh nhìn hoang mang, thích thú của những người kia. Tới khúc Thế Mỹ trượt zipline thì nó vẫn ôm khư khư gốc cây to rồi nhăn mặt sợ hãi đủ kiểu. Nó khóc lóc nài nỉ nói lớn.
- Không, có đánh tao chết tao cũng không đi đâu...
- Đi mà, không đáng sợ như mày nghĩ đâu!
Tụi tao vẫn cố trấn an tinh thần của nó. Đình An sau vài giây trấn chỉnh lại hồn phách sau trò kia, Trân Châu đặt tay lên vai nói bằng chất giọng nhiệt huyết.
- Sợ chút à, hổng sợ lâu đâu! Vượt qua nỗi sợ hãi mới là đỉnh cao!
Đình An thấy thế thì có chút tin tưởng, nó tin mình sẽ vượt lên trên nổi sợ có thể đu qua bên kia sông. Nó mỉm cười nói với chúng tôi, bảo to.
- Vậy để tao thử, dù gì cũng là đàn ông cơ mà!
Nói vậy thôi chứ trong thâm tâm nó sợ muốn tuột huyết áp vậy đó, nhưng có crush nó ở đó nên phải ngựa lên, phải hiêng ngang kênh kiệu lên thì crush mới thích. Nó kênh mình bước lên, nó là người đầu tiên phải đi qua bên kia sông. Khoảng cách 2 bên bờ sông khá dài, nó cũng có chút lo sợ. Vừa để nhân viên giúp mình mặc đồ vào, vừa nói với tụi tao bằng một khuôn mặt lo lắng, lộ nét sợ sệt.
- Nó trượt là trượt tới bên kia luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-oi-may-hay-lam/1489240/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.