Ba ngày Tết ở nhà bác tôi không quá nhàm chán, bởi hai bốn trên hai mươi tư cả nhà đều có việc để sai tôi :))) còn lúc rảnh rỗi luôn cầm điện thoại nhắn tin với cậu ấy.
Ta nói cái chỗ nhà bác tôi nó nắng, nó nắng một cách gắt gao, sân nhà bác làm bằng xi măng, nắng phía trên rọi xuống chỉ có thể nhắm mắt nhăn mũi để bước đi.
Tôi ở nơi đây chưa đầy hai mươi tư tiếng đồng hồ nước da trắng mịn đã bị khò hơi nám đen...
Tôi đem chuyện đấy kể cho Crush, cậu ấy nhắn lại rằng: "Ngăn nhỏ nhất trong cặp có để một tuýp kem chống nắng, đem ra mà dùng!".
Tôi nửa tin nửa ngờ đi mò, không ngờ có thật. Hỏi thì cậu ấy bảo hôm bữa mua đồ được tặng tuýp kem đấy, không biết cho ai nên nhét đại vô cặp cho tôi, khi nào cần thì dùng.
Đầu tôi bắt đầu load nhanh rồi lại chậm. Cậu ấy lúc như vậy với tôi, quan tâm rồi gần gũi nhưng lại có lúc, cả hai tưởng như hai người xa lạ...
- "Ê nói tao nghe sao mày biết tao lên thành phố vậy?"
- "Con lợn ngu như mày không cần biết điều đó đâu!"
- "Tao đập mày á nha, nhờn vừa."
Anh tôi thấy đứa em gái vừa bấm điện thoại vừa nghiến răng nghiến lợi ken két liền cảm thán một câu, "em tôi bị hấp từ nhỏ, lớn lên còn bị hấp hơn!"
Tôi xin khẳng định một điều là tôi hoàn toàn bình thường! Chỉ tại thằng Crush nọ nhờn quá, chịu không nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-may-thich-tao-khong/2223843/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.