Có việc muốn nhờ cậu, đi theo tớ! – An quay mặt lại nhìn người vừa nói câu nói đó. An đứng dậy định bước đi thì nghe mọi người cùng ồ lên, sau đó là những tiếng xì xào. An quay mặt lại nhìn vào sân
- Phạm – Nó khẽ kêu lên, muốn tiến đến chỗ Khoa đang bị té nhưng liền bị người kia kéo tay lại
- Đi thôi không kịp mất – Nói xong liền kéo An đi chỉ để cho An kịp nhìn thấy vệt máu chảy bên má với một vài vết xước ở tay và chân
An bước đi đều đều đằng sau Giang, tay mò điện thoại trong túi bấm gửi tin nhắn cho Quyên
“Chút mua cho tao ít băng gạc” An bấm nhanh rồi bỏ điện thoại vào túi
- Cậu đưa tôi ra đây có việc gì? – An vòng tay trước ngực hỏi. Giang đẩy nó vào trong phòng, lấy tay cài chốt của lại rồi đè nó vào tường. An khi nãy vì tập trung gửi tin nhắn cho Quyên nên không nhìn, bây giờ nhìn lại mới để ý xung quanh, nơi nó đang đứng không phải là...
- Không phải nói rồi sao! Tôi có việc muốn nhờ cậu!
- ---------------------------------------------------------------------
Quyên khệ nệ bê đồ ra xe của mình, haiza, có mấy quyển sách thôi mà, có cần phải nặng thế không. Cô đặt chồng sách lên trên yên xe, vớ lấy chai nước để sẵn ở đó, uống lấy uống để
- Có chồng sách mà làm như quả tạ không bằng á! – Quyên nói nặng một câu, lại bê chồng sách bỏ vào cốp. Xong xuôi đâu đó mới đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-may-thich-tao-khong/2223821/chuong-18-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.