Cuộc sống gần đây đối với tôi nó thật là yên bình, chả một ai muốn gây sự thêm với tôi ngoài mấy cái thành phần gọi là phiền phức, phiền phức theo kiểu “thấy người sang bắt quàng làm họ”. Ờ thì, dù gì anh tôi cũng là trùm trường, làm thân được với tôi thì chắc là có cơ to rồi:)))
Mà nhắc đến anh tôi mới bực mình á, không biết sau cái vụ tôi hứng mấy chục trái bóng nước kia thì ổng về nhà ổng ăn trúng cái gì mà giờ đi đâu ổng cũng kè kè bên cạnh tôi như một tên vệ sĩ ấy, thiệt mất hết tự do của tôi mà
- Ca ca, sao cứ đi theo em quài vậy? – Tôi quay qua nhìn ông anh trời đánh của mình hỏi
- Tao thích – Ông anh tôi nhởn nhơ trả lời
- Nhưng mà ca ca cứ theo em như này, mất hết tự do của em – Tôi mắt long lanh con cún nhìn anh Thiên, như muốn nài nỉ anh “Làm ơn làm phước đừng đi theo em nữa mà!”
- Tao không đi theo mày, để người ta động chạm vào mày, rồi tội người ta à?!
- Ớ, em gái ca ca bị người người khác động chạm thì mắc gì lại tội người ta?
- Tao còn lạ gì cái kiểu “ăn miếng trả miếng”, “nợ gì trả đó” của mày – Anh tôi nói, tôi chỉ biết trề môi nhìn anh
- Ca là thương người dưng hơn em gái ca – Tôi ỉu xìu nói, tức thì không hiểu sao lại bị ăn một cái cốc đầu từ ông anh. Tôi đưa tay ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-may-thich-tao-khong/2223812/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.