Nhìn theo hướng đám người đó rời đi, bên tai cô vẫn văng vẳng cuộc nói chuyện của hai người kia. Nếu những lời đó là thật, vậy thái độ của Dương Tử Lâm đối với cô trong những ngày qua là thế nào. Những lời Kiều Dung nói với cô ở công viên hôm đó lời nào là thật?
Một Kiều Dung hiền lành, yếu đuối, luôn nở nụ cười ngọt ngào mỗi khi nói chuyện với cô, khiến cô muốn ghét cũng không thể. Nhưng lòng dạ lại quá ác độc, có thể âm thầm xúi dục đám đàn chị ra tay với cô. Một cái đạp vào bụng cô lúc nãy của Kiều Dung cũng không hề nhẹ chút nào.
Thì ra, cô chính là bị vẻ ngoài của cô ta lừa gạt mà không biết. Nếu như lúc nãy cô thật sự ngất đi, không phải chính tai cô nghe thấy, thì không biết cô còn bị cái vẻ ngoài đó của cô ta lừa bao lâu.
Nhìn lại bản thân mình, khắp người đau nhức bầm tím, bị trói vào cây, đừng nói là cử động, đến thở cũng cảm thấy có chút khó khăn. Cô thở dài nhìn sắc trời đã dần tối, không thấy cô về, chắc Bảo An lo lắng lắm, nó mà thấy bộ dạng của cô lúc này thì sẽ phản ứng như thế nào nhỉ?
Cô đang suy nghĩ miên man, thì một giọng nói vang lên trên đỉnh đầu:
“Cậu có vẻ lưu luyến cái gốc cây này nhỉ!”
Cô ngẩng đầu thì thấy Anh Tú mồ hôi nhễ nhãi, chống một tay vào thân thở dốc, đang cúi đầu nhìn cô. Cô ngạc nhiên nhìn cậu ấy:
“Sao cậu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-cua-toi-ba-dao/2212967/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.