4.
Buổi chiều lúc đang vào phòng học, chủ nhiệm lớp vừa nhìn thấy tôi liền kêu tôi lại, nhìn tôi một chút rồi mới hỏi: "Bạn học Trần, đồng phục của em đâu rồi?"
Tôi biết thầy chủ nhiệm ngừng một chút là vì đang suy nghĩ xem tôi tên gì.
Cho nên mới nói, thật ra không thể trách bạn học Diệp học cùng lớp với tôi 3 năm lại không quen biết tôi, chính bản thân tôi cũng rõ ràng cảm giác tồn tại của mình thấp cỡ nào, cũng thật khó cho thầy còn có thể nhớ đến.
Tôi: "Em đã đem giặt rồi ạ, vẫn còn chưa khô."
Thầy chủ nhiệm: "Không phải còn có đồ dự phòng sao?". Bạn đang đọc 𝘵r𝑢𝐲ện 𝘵ại { 𝖳rù𝓂𝖳r𝑢 𝐲ện.𝒗n }
Bởi vì nói dối, tôi cúi đầu xuống thật thấp, âm thanh cũng nhỏ xíu: "Đã giặt luôn rồi, cũng chưa khô ạ."
Chủ nhiệm lớp nhìn thấy tôi như vậy, cũng ngại không biết phải nói thêm gì, vì vốn ông cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi.
"Nhớ là khi khô rồi thì phải đổi ngay, buổi tối còn phải chạy bộ ban đêm nữa."
Tôi gật đầu: "Vâng ạ."
Nhưng trên thực tế, đến thời điểm tập hợp chạy ban đêm, tôi vẫn chưa đổi trở lại.
Tác dụng của cái áo hồng này quá tốt, tôi luyến tiếc, muốn được học học Diệp nhìn thêm vài lần nữa.
5.
Vóc người tôi không cao cũng không thấp, vẫn đứng giữa đội ngũ 3 năm như một, giống như một giọt nước rơi vào biển cả rộng lớn, bị bao phủ trong đám đông, có tìm cũng tìm không ra, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-cua-cau-ay-thich-mau-hong/2717037/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.