***
Và ngay lúc này, mọi người trố mắt nhìn nhân vật "phản diện" đang gắng sức lườm nguýt một tượng đài khí thế bức người đứng trên bục. Tức thật, tôi là người bị hại mới đúng chứ. Tại sao các bạn trong lớp lại nhìn tôi kiểu như tôi là tội phạm không bằng. Tôi đảo mắt một lượt, hét:
-Nhìn cái gì mà nhìn? Có tin chị mày móc hết mắt bọn bay ra không?
Cả lớp cứng họng luôn, tôi trừng trừng Quốc Phong, bẻ tay rôm rốp. Từ bé tới lớn, tôi nổi tiếng là hổ báo trường mẫu giáo cơ mà. Mười mấy năm nay mặc kệ là con trai hay gái, hễ mà mà làm tôi bực tôi đều có thể xách nó lên, đấm vài phát như là đánh gấu bông. Tôi nghĩ chắc là ba mẹ sinh tôi ra khỏe hơn mấy đứa bình thường một chút, vả lại lũ con trai thời nay yếu đuối lắm, nhìn men men vậy thôi chứ đứa nào cũng... Tôi nói thật nhé, tôi không kì thị giới tính đâu, tôi còn ủng hộ nữa là đằng khác.
Nhìn mấy tên to con phía trước co rúm người, tôi đắc ý cười cười. Thấy tôi ngầu chứ? Riêng chỉ có một người vẫn đứng ngay đấy, sắc mặt không đổi, vẫn giữ cái cử chỉ ngông nghênh ấy nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi không bất ngờ lắm, nhìn tướng cao to vậy, chắc cũng siêng tập thể dục mới không trơ xương. Cậu ta định làm gì, tôi hoàn toàn không biết.
-Đánh nhau với tao đi.
-Hở... hả?
Cuối cùng thì tôi cũng biết được Quốc Phong muốn làm gì. Cơ mà là con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-con-cam-nang-khong-co-thuoc-chua/2208251/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.