Khi bước ra khỏi Crossfire lúc năm giờ chiều hôm đó, tôi vẫn còn miên man nghĩ ngợi chuyện của mẹ. Từ chiếc Bentley đậu sẵn bên vệ đường, Angus bước ra, mỉm cười.
“Xin chào, Eva.”
“Xin chào.” Tôi cười lại. “Ông khỏe không?”
“Rất khỏe.” Ông vòng ra sau xe mở cửa cho tôi.
Tôi nhìn Angus, tự hỏi không biết ông ta biết được bao nhiêu về chuyện giữa Gideon và Nathan. Liệu ông có biết nhiều như Clancy không, hay thậm chí còn hơn nữa?
Lên xe xong, tôi lấy điện thoại ra gọi cho Cary. Anh không nhấc máy nên tôi để lại lời nhắn. Cary nè, không biết anh có nhớ là cuối tuần này em đi xa không. Anh giúp em một chuyện nhé, suy nghĩ vụ tìm chỗ để dọn ra đó, hai đứa mình với cả Gideon luôn. Khi nào em về mình sẽ bàn thêm, được không? Kiếm chỗ nào mà tụi mình trả tiền thuê nổi nha, mà dĩ nhiên là Gideon sẽ không có ý kiến gì đâu. Tôi nói thêm câu cuối vì có thể tưởng tượng được phản ứng của Cary khi nhắc tới Gideon và tiền bạc. “Vậy nha, nếu anh cần gì mà không gọi em được thì gửi email cho em! Thương anh nhiều.”
Tôi vừa cúp máy thì cửa xe bật mở và Gideon bước vô.
Anh để tay lên gáy tôi, kéo lại rồi chiếm lấy môi tôi. Lưỡi anh dồn dập làm bao nhiêu suy nghĩ mới vừa đây trong đầu tôi đông cứng lại. Khi được buông ra, tôi vội vã hớp lấy không khí.
“Chào cưng.”
“Ối...”
Anh mỉm cười. “Đi ăn trưa với mẹ thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crossfire-cham-mo-soi-chieu-hoa-quyen/2704085/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.