Gideon đứng như trời trồng ngay trước cửa tòa nhà, nhìn tôi chằm chằm. Ánh mắt anh khiến tôi run sợ.
Em xin lỗi. Tôi mấp máy môi, cảm giác cực kỳ tệ hại, vì biết rõ mình sẽ cảm thấy thế nào nếu hôm trước ở trong sảnh Corinne chạm được vào môi anh.
“Chào em.” Brett lên tiếng. Anh mải lo nhìn tôi mà không để ý tới bóng người trong bộ đồ đen đang đứng nghiến răng, tay nắm thành hai quả đấm cách đó chỉ vài mét.
“Chào anh.” Tôi cảm giác được ánh mắt của Gideon, khổ sở khi không thể đến bên anh.
“Anh sẵn sàng chưa?”
Không thèm chờ hai chàng trai, tôi tự mở cửa rồi leo ngay lên xe, vừa ngồi xuống đã lấy điện thoại ra nhắn cho Gideon. Em yêu anh.
Brett ngồi vào cạnh tôi, rồi tới phiên Cary lên xe.
“Dạo này tôi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của anh ở khắp nơi!” Brett nói với Cary.
“À.” Cary nhìn tôi cười tinh quái. Anh rất bảnh bao trong bộ trang phục thoải mái, quần jean, áo thun, tay đeo vòng bằng da đồng bộ với đôi bốt.
“Ban nhạc có bay sang cùng với anh không?” Tôi hỏi.
“Có, họ đang ở đây.” Brett lại phô cái lúm đồng tiền. “Vừa về tới khách sạn Darrin đã lăn ra ngủ.”
“Em không tưởng tượng được sao anh ấy có thể đánh trống hàng giờ liền được. Chỉ coi thôi em cũng thấy mệt.”
“Khi đứng trên sân khấu, trước cơn phấn khích của đám đông, thì năng lượng chỉ là chuyện nhỏ.”
“Erik sao rồi?” Cary hỏi, tỏ ra quan tâm, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crossfire-cham-mo-soi-chieu-hoa-quyen/2704082/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.