Lê Hựu Nam cứ tưởng là, sau buổi tối hôm qua, có một số chuyện chắc chắn sẽ thay đổi.
Thậm chí anh còn nghĩ xem hôm nay nên làm giá Phó Mịch thế nào mới được, dù sao chuyện trong lòng của Phó Mịch cũng đã thành, vậy chắc chắn nếu anh đề nghị yêu cầu gì quá đáng cũng sẽ được đồng ý thôi!
Kết cục đến phim trường vừa quan sát.
Hay thật, hắc khí từ trên người Phó Mịch tràn ra rộng ít nhất là ba mét, nói rõ ràng với tất cả mọi người, đến gần chút thôi sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Lê Hựu Nam cũng muốn trốn, nhưng ai lại để ghế của y đặt bên cạnh Phó Mịch thế kia!
Lê Hựu Nam cẩn thận từng ly từng tí tiến đến gần, còn tính đem ghế của mình đi.
Phó Mịch liếc nhìn y, ánh mắt trở nên sắc bén, chém Lê Hựu Nam thành bảy tám phần.
Lê Hựu Nam nằm không cũng dính đạn, chết cũng phải chết cho đàng hoàng, chết cũng phải hóng cho rõ ràng!
"Có chuyện gì thế?" Lê Hựu Nam ngồi xuống, hỏi nhỏ: "Cái khuôn mặt dục cầu bất mãn này của cậu, đừng nói với tôi là gần tới nơi thì cậu phát hiện mình bất lực nhá!"
Phó Mịch lại ném một dao sang.
"Tôi nói nghe nè, đừng có giấu bệnh không chữa!" Lê Hựu Nam thêm dầu vào lửa: "Chắc chắn là cậu nhịn lâu quá thành ra bệnh rồi, hay là để anh đây tìm cho cậu một bác sĩ giỏi, chắc sẽ cứu vãn được một ít!"
"Shh."
Một tiếng tức giận, dọa Lê Hựu nam sợ nhảy dựng lên, chuẩn bị ôm ghế chạy trốn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-tui-du-luon-be/1037531/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.