Phó Mịch thấy Tô Ly như người mất hồn, cũng chỉ nghĩ là cậu bị sợ vì chuyện xảy ra ngoài ý muốn ban nãy.
Dán mu bàn tay lên trán cậu, giúp cậu lau mồ hôi trên trán.
"Có cần tôi bóc hạt óc cho cho cậu ăn đỡ sợ không?"
Tô Ly nghe đến hạt óc chó liền tỉnh táo lại nhìn Phó Mịch, lại nhìn Lê Hựu Nam cười đứng sau lưng Phó Mịch.
Xứng quá đi!
Đúng là quá xứng đôi!
Bọn họ đứng bên nhau xứng đôi như thế, khiến cho những người xung quanh trở lên dư thừa!
Trước kia tui bị mù hả trời?
CP xứng đôi như thế mà không đu?
Phó Mịch thấy Tô Ly mãi không nói gì, lo lắng hỏi: "Sợ thật đó hả?"
"Các anh có sao không?"
Vứt chuyện đu CP sang một bên, phản ứng đầu tiên của Tô Ly là lo lắng cho an toàn của bọn họ.
Dù sao thì chiếc đèn cấp sáng lớn như thế rơi xuống, nhìn thôi cũng đã sợ rồi.
Tô Ly vô thức nắm lấy tay Phó Mịch để nhìn kĩ hơn, sau đó lại sờ sờ đầu hắn, sau khi xác định không có chỗ nào bị thương, lại muốn sang xem Lê Hựu Nam.
Nhưng trong lúc cậu đang định quay đi thì Phó Mịch đã giơ tay ra ngăn cậu lại.
Quan tâm mình thì đúng rồi, nhưng mà quan tâm Lê Hựu Nam thì hơi bất ngờ nha.
Đứa nhóc này để ý đến Lê Hựu Nam từ bao giờ vậy?
Lê Hựu Nam kinh ngạc nhìn cảnh trước mắt.
Phó nhị thiếu kén chọn thậm chí là có nghiện sạch sẽ, thế mà lại để cho Tô Ly tự tiện sờ mó hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-tui-du-luon-be/1037514/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.