Edit: Nynuvola
Cảnh tượng trong giấc mơ hỗn loạn, lúc tỉnh táo lại, Tô Hòa chỉ nhớ rõ hình ảnh cuối cùng là máu tươi nhuộm đỏ.
Cậu vẫn còn sống, nằm trong căn phòng nhỏ của mình, tay chân lành lặn nguyên đai nguyên kiện ở đó, trên mu bàn tay có dán băng y tế và chai nước thuốc treo bên cạnh.
Tô Hòa cảm thấy toàn thân yếu ớt, đầu óc vừa đau vừa nặng giống như bị sốt, nhưng lại mặc một bộ đồ ngủ mới sạch sẽ thoải mái, tủ đầu giường để sẵn thuốc. Không cần nghĩ cũng biết, ngoại trừ Lục Vân Sanh ra, sẽ không ai nơi này có khả năng làm những chuyện đó cho cậu.
Lúc này biệt thự đã chìm trong bóng đêm tĩnh lặng, Tô Hòa không đợi được nữa, mệt mỏi bò ra khỏi giường, cảnh người thuộc hạ nhỏ trước khi chết kia nháy mắt đã trở thành ám ảnh sâu sắc nhất của cậu.
Tô Hòa chống tường chậm rãi đi đến đại sảnh lầu một, phát hiện có người tiến vào phòng bếp, nhà kho đựng đồ nằm sau phòng bếp, phải đi qua bếp mới có thể bước vô đó.
Tô Hòa còn tưởng là đầu bếp đang nấu bữa ăn khuya, định làm bộ chào hỏi một câu, không ngờ người ấy thế nhưng là Lục Vân Sanh.
Lục Vân Sanh ngậm điếu thuốc, cổ tay áo xắn lên, lộ ra một cánh tay xăm hình đóa hoa lớn, hắn đang từ từ khuấy nồi cháo, mắt kính dính hơi nước nên hắn lấy xuống bỏ sang bên.
Xem điệu bộ này hẳn là Lục Vân Sanh biết nấu ăn, nhưng có lẽ lâu rồi chưa làm, động tác có chút xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-toi-ship-deu-be-roi-khoai-xuyen-chi-dien-tinh-dan-sanh/1024263/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.