Minh Trầm chưa bao giờ là một người yên tĩnh.
Anh thích cười, kiểu cười đó không giống như vẻ vui sướng đơn thuần, hơn phân nửa là mang hàm ý khác.
Từ nhỏ đến lớn, chuyện anh trêu chọc người khác có rất nhiều, thường khiến đối phương tức giận đến nỗi nhíu mày trừng mắt.
Con trai thích anh đều muốn theo đuổi anh, còn những cô gái thích anh gần như tức giận vì những trò đùa xấu xa của anh đến mức quay đầu bỏ chạy.
Hình U không chạy, cho nên cô đã gặp được một mặt khác của Minh Trầm.
Khi cô đi trên đường mà than đau chân, Minh Trầm sẽ ngồi xổm xuống và cõng cô về nhà.
Khi cô bị phát hiện lén ăn đồ ăn vặt trong lúc ngã bệnh, Minh Trầm sẽ đứng ra "nhận tội" và chịu mắng thay cô.
Khi cô gặp khó khăn trong việc học, Minh Trầm sẽ dạy cô những mẹo nhỏ hữu dụng.
Khi cô buồn vì thi đấu thất bại, Minh Trầm sẽ không yêu cầu cô phải cố gắng nhiều hơn vào lần sau như những người khác, hay an ủi cô rằng thua một lần cũng không sao.
Anh sẽ nhẹ nhàng xoa đầu cô và nói: "Tiểu Khổng Tước, để mình hát cho cậu nghe một bài, nghe xong thì đừng khóc nữa."
Cô đã nhìn thấy một mặt dịu dàng nhất của Minh Trầm, làm sao có thể không động lòng.
Sóng biển xào xạc bắt đầu nổi lên, theo gió thổi vào trong tai.
Lắng nghe tiếng hát khiến người ta hạnh phúc, ngay cả màn đêm cũng trở nên đẹp đẽ như thế.
Hình U lén đặt tay phải lên giữa cổ tay trái.
Cô nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-nay-toi-ship-tu-nho-den-lon/464726/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.