Editor: Nơ
"Má ơi!" Hai người trong xe thể thao hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt làm cho khiếp sợ.
Thảo nào muốn tách ra khỏi máy quay, loại chuyện như thế này có thể làm trước mặt khán giả trong lúc phát sóng trực tiếp sao?
Hiện tại Phó Diệc Bạch hận không thể quay ngược thời gian trở lại trước lúc lên xe, thậm chí là lúc Tô Mông Mông không đồng ý để cậu ta lái chiếc xe thể thao này đến đây.
Phó Diệc Bạch khổ não vò đầu: "Bây giờ phải làm sao đây?"
"Cậu là người phát sóng trực tiếp nên cậu phải chịu trách nhiệm." Khuôn mặt Tô Mông Mông căng ra, sợ bản thân biểu lộ quá nhiều cảm xúc.
[Đừng trốn nữa, bọn tui nhìn thấy hết rồi]
[Tan nát cõi lòng, hai người đó đứng gần như vậy, đừng có nói là chỉ đơn thuần đắp chăn đi ngủ]
[Real quá điii!]
Tất cả mọi người đều nhìn thấy hai nhân vật chính trong chủ đề đang đứng dưới tán cây, hai cơ thể gần như kề sát nhau. Khoảng cách gần như vậy, quả thực ái muội càng thêm ái muội.
Lúc này tắt camera chỉ làm nó trở nên giấu đầu hở đuôi.
Hơn nữa, dù camera của Phó Diệc Bạch có bị tắt thì việc phát sóng trực tiếp của tổ tiết mục vẫn không bị ảnh hưởng.
Ngay tại thời điểm người xem nín thở mong chờ kết quả cuối cùng, thì một bóng người đứng dưới tán cây đột nhiên nhảy ra xa, thốt ra một câu vui vẻ: "Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành rồi!"
Nhiệm vụ?
Nhiệm vụ gì?
Phó Diệc Bạch tò mò hóng chuyện, Tô Mông Mông mím môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-nay-toi-ship-tu-nho-den-lon/464711/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.