Thật ra Phương Tri Hành đã mệt lắm rồi.
Buổi quay chiều nay cảm xúc quá kích động tiêu hao thể lực rất nhiều, khi ấy còn hơi mất sức. Bữa tối gian nan ăn qua quýt cho xong, lúc tắm rửa hai mắt còn không mở ra nổi.
Sau khi cậu vào phòng bèn nằm vật ra ghế sô pha, lẩm bẩm nói: “Em quá khổ rồi, có phòng mà không thể ở.”
Chung Tư Viễn hỏi: “Sao vậy?”
“Trợ lý trong phim,” Phương Tri Hành nói, “Làm rơi túi, không vào được phòng, đang ở trong phòng em chờ người về mở cửa giúp cô ấy.”
“Liễu Như Vân?”
“Đúng á.”
Chung Tư Viễn nhạy cảm nhíu mày: “Sao cô ấy lại tìm em?”
“Em biết đâu, chắc là nhìn em dễ nói chuyện đi.” Phương Tri Hành cảm thấy có lý, “Không tìm em chẳng lẽ đi tìm anh à, người ta nhìn thấy anh là sợ á.”
Chung Tư Viễn không phản bác, nhưng cảm thấy rất kỳ lạ, Đồng Vũ San cũng ở tầng này, cùng nhóm diễn viên nữ thì không tìm, đêm hôm khuya khoắt vào phòng diễn viên nam, rất khó để nghĩ rằng không có mục đích khác.
Anh nhìn Phương Tri Hành đang mơ mơ màng màng, bật cười bất lực, người này thật sự chẳng nhạy bén chút nào, may mà cong.
“Buồn ngủ rồi?”
“Ừm.” Phương Tri Hành lấy mu bàn tay che mắt lại, quay mặt vào phía trong sô pha hơi co người lại, “Buồn ngủ chết mất, em ở chỗ anh ngủ một lát, tí nữa cô ấy có tìm em thì anh gọi em dậy nhé.”
Vừa nói vừa ủn mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-cuc-ky-flop/2658848/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.