Cào phím: Rùa màu lam
Lời cầu nguyện của Hạ Diệp không được trời cao nghe thấy.
Với tỉ lệ check đạo văn lên đến 98%, cho dù cậu ta có biện hộ cỡ nào thì cũng chẳng khác gì giấu đầu lòi đuôi.
Cả phòng họp trở nên yên tĩnh.
Thậm chí Giản Minh Chu còn thấy nụ cười đúng mực của chủ biên bộ văn học dần dần biến mất...
Cuộc họp kết thúc, hai người bị sếp túm cổ đi.
Giản Minh Chu một mình trở về bộ đam mỹ.
Lúc anh quay về, biên tập Tiểu Ngư còn "ấy" một tiếng hỏi: "Sao chủ biên không về cùng anh vậy?"
Giản Minh Chu: "Haizz."
"......?"
Gần trưa, Hạ Diệp mới được khoan hồng.
Khuôn mặt cậu ta lạnh lùng u ám. Giản Minh Chu dùng giọng hỏi han ân cần giống hệt cậu ta lúc sáng: "Cậu ổn không?"
Đôi mắt lạnh như gió thu của Hạ Diệp lập tức quét qua.
Giản Minh Chu cười đến run rẩy: "Ai bảo cậu không chia sẻ cho tôi."
"Haha. Sau đó ba người copy chung một mẫu?"
"Không tới nỗi may mắn đến thế đâu." Giản Minh Chu ngẫm nghĩ, lại thương cảm nhìn Hạ Diệp: "Có điều, trong hàng trăm bài viết, hai người có thể copy cùng một mẫu, thật là..."
"Xúi quẩy."
Anh âm thầm nuốt hai chữ "ăn ý" vào.
Hạ Diệp cau mày: "Cậu nói xem, hắn sinh ra để khắc tôi hả?"
Giản Minh Chu khẽ liếc: "Kẻ thù truyền kiếp."
"...Mặc dù đúng là như vậy, nhưng qua miệng cậu nó cứ kiểu gì ấy."
"Kẻ thù truyền kiếp?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/couple-nay-chu-khong-ship-sao-/3577770/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.