[Nam!] Sau hai tiếng tút, bên kia liền vang lên tiếng nói hân hoan của Cuba.
"Cuba, lâu lắm không gặp! À đồng chí gửi cho mình bộ trang điểm với. Màu gần giống da mình xíu nha!" Việt Nam cười vui vẻ, không quên đè thấp âm thanh xuống để không đánh động Poland đang đứng bên ngoài.
[Trang điểm? Cậu cần nó làm gì?] Bên kia đầu dây, Cuba nhăn mày khó hiểu hỏi lại.
"Trang điểm? Thằng Nam nó bảo à?" Ngồi trên chiếc ghế đơn, Việt Cộng ngồi lau khẩu súng AK có hơi cũ, liếc mắt về phía thanh niên Cuba đang nói chuyện điện thoại.
"À vâng. Cậu ấy nói gửi cho cậu ấy bộ trang điểm." Cuba gật đầu. Thấy thế, Việt Cộng nhăn mày, anh đặt súng sang một bên, đi đến bên cạnh Cuba và chìa tay ra.
Cuba hiểu ý, cười cười đưa điện thoại cho anh.
"Ê Nam, anh hỏi mày, mày cần trang điểm làm gì đấy? Tính lừa con nhà ai à?" Giọng nói Việt Cộng mang theo chút hứng thú, không giấu đi sự hiếu kỳ trong đó. Nhưng chỉ Cuba ở bên mới biết, gương mặt Việt Cộng lúc này nó nghiêm túc đáng sợ không hề hợp với cái giọng anh ta tí nào.
[Cộng! Anh nghĩ em điên sao mà làm thế! Đây là lừa Phát Xít á! Ở bên này đã là 1940 rồi, Việt Minh sắp tới cũng có hành động không phải sao, 5 năm nữa Việt Nam Dân chủ Cộng hòa xuất hiện rồi. Mà phe Trục và phe Đồng Minh nhìn thấy em rồi, sau này họ gặp Việt Nam Dân chủ Cộng hòa lỡ gây khó dễ thì làm sao? Nên em mới muốn sửa lại cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/countryhuman-vietnam-harem-xuyen-vao-sach-biet-lam-sao/177649/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.