Sau khi cướp được xe tăng và húc cổng một cách tráng lệ, Việt Nam cứ thế xuất hiện trước con mắt của dân chúng.
Cậu ngay lập tức giảm tốc, nhưng do chiếc xe vẫn đang chạy nên mọi người hoảng hốt né ra và không có ai xảy ra chuyện gì cả, thấy tình hình rất khả quan, Việt Nam vui vẻ tăng tốc lái thẳng xe tăng vào rừng.
Mở nắp xe, trèo ra ngoài. Việt Nam lia mắt đánh giá tình cảnh của bản thân.
Một khu rừng khá lớn, không thấy một con thú hoang nào xông ra, có vẻ cậu chưa đi vào quá sâu.
Việt Nam hít hít mũi, hơi lạnh bủa vây khiến cậu cảm thấy cần một thứ gì đó cho ấm.
Đút tay vào chiếc túi trước bụng, Việt Nam cảm thấy thật là may mắn khi cậu mặc hoddie. Dù sao thì trước khi đến đây, nước cậu đang trong mùa thu mà.
Ngồi chiễm trệ trên nóc xe tăng, Việt Nam từ tốn lấy ra chiếc khăn len từ trong túi áo ra, quàng lên cổ rồi thở một hơi.
Gọi qua Việt Cộng hỏi thăm tình hình vậy.
Nghĩ là làm, cậu cầm điện thoại đánh 1 cuộc qua cho anh mình, có lẽ cậu nên cảm thấy may mắn khi nơi này ngoài ý muốn kết nối được với thế giới của cậu.
[Nam à?]
"Cuba? Cậu sao lại ở đó? Anh tớ đâu rồi?" Nghe thấy giọng nói quen thuộc mang theo không ít lo lắng, Việt Nam đung đưa chân, cười hỏi.
Đầu dây bên kia vang lên tiếng hít nhẹ, sau đó là một tràng âm thanh ồn ào.
[Nam Nam, bọn mình xem mặt cậu được không?]
Việt Nam gọi video call
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/countryhuman-vietnam-harem-xuyen-vao-sach-biet-lam-sao/177637/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.