Sau khi trở về biệt thự, Tạ Chiêu lập tức quay về phòng của mình, Lục Thừa Tư tới phòng sách, rất nhanh, một vệ sĩ ở bên ngoài gõ cửa một cái: "Cậu chủ.""Vào đi."Tiếng Lục Thừa Tư rơi xuống, vệ sĩ đẩy cửa vào, đặt một cái USB lên bàn Lục Thừa Tư: "Đồ cậu cần, tôi đã copy rồi."Lục Thừa Tư gật đầu, hỏi anh ta: "Máy tính của cô ấy không cài mật khẩu à?""Có cài, tôi thử sinh nhật của cô ấy thì mở ra.""..." Lục Thừa Tư im lặng một lát, "Tôi biết rồi."Vệ sĩ rời khỏi phòng sách, thuận tay đóng cửa lại.
Lục Thừa Tư cắm USB vào máy tính, mở một file tài liệu.Chính là "Cuộc đời Tạ Mỹ Lệ tuyệt đối không nhận thua".Anh đã nghe mẹ nói đến câu chuyện này từ lâu, mặc dù anh chẳng thèm ngó tới, nhưng sau lần Tạ Chiêu nói súp lơ xanh, anh vẫn rất để ý.Bởi vì hiện tại truyện này không còn đăng chương lên mạng, Lục Thừa Tư suy đoán nếu Tạ Chiêu viết thật, chắc hẳn lưu trong máy tính, bèn sai người copy một bản.Ngoài buổi tối Tạ Chiêu đi ngủ, ban ngày cũng sẽ không khóa trái cửa, vệ sĩ nhân lúc hôm nay cô tới ven hồ tản bộ, đi vào copy một bản.Số lượng chữ của truyện rất nhiều, Lục Thừa Tư tìm ba chữ "súp lơ xanh" trong tài liệu, quả nhiên tìm được tình tiết mình ăn súp lơ.
Anh híp híp mắt, tự hỏi việc này.Bởi vì truyện không tiếp tục đăng trên internet, cho nên không nhìn ra cô viết lúc nào, cũng có thể sau khi anh ăn súp lơ, cô mới viết theo đó.
Nhưng đoạn cuối của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-truyen-toi-viet-thanh-su-that/217499/chuong-12.html