Edit: Vincent
Beta: Vô Ảnh
Phòng bệnh được cách âm và được che chắn rất cẩn thận, nên xung quanh rất yên tĩnh và u ám, Mễ Mị cảm thấy nhịp tim của mình đập nhanh vô cùng, đến mức cô muốn kiểm soát nó cũng vô ích.
Cô nằm trên giường điều chỉnh lại hô hấp, nhưng làm thế nào cũng không ngủ được.
Mỗi lần nhắm mắt lại, cô lại nhớ đến nụ hôn nóng bỏng và nghẹt thở vừa nãy, và khi mở mắt ra lần nữa, tất cả đều là hình bóng của Kinh Hoằng Hiên. Hơi thở của người ấy cứ quanh quẩn xung quanh cô, giống như thấm vào từng lớp da thịt, còn cái cảm giác nặng nề mát lạnh trên cổ tay liên tục nhắc nhở cô đây là chiếc đồng hồ tình nhân Kinh Hoằng Hiên tặng cho cô!
Mễ Mị cảm thấy mình sắp phát điên!
Cô muốn lăn lộn, gào thét lắm, nhưng mẹ Tần đang ngủ bên cạnh. Cô không dám manh động đâu. Chân không yên bám vào thành giường, ngón chân cứ quấn lấy nhau.
Kết quả chỉ khiến khuôn mặt ngày càng đỏ bừng, cuối cùng cô đành dùng hai tay ôm chặt gò má nóng rực không tiếng động gào thét.
Đừng nghĩ nữa tôi ơi, thật là khó chịu!
Mễ Mị nhắm mắt lại, quyết định đi tìm hệ thống nói chuyện phiếm để phân tán sự chú ý của mình.
Hệ thống trong đầu của cô đã hoàn toàn thay đổi, không còn là chữ đen với nền trắng và phông chữ đậm, mà là một màn hình điện tử được sắp xếp hợp lý với một số nút gọi trên đó.
Cô thử nhấn nút gọi.
"Tam Vĩ? Ngươi có nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-truyen-nay-co-van-de/852799/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.