Trần nhà của sảnh lớn treo đầy pha lê to bằng lòng bàn tay, ánh sáng dịu nhẹ tỏa sáng lấp lánh xuống mặt đất. Bên cạnh đó còn có những dải đèn cầu vồng trải dài. Tất cả trông như sự giao thoa của bóng tối và ánh sáng, hệt một giấc mộng.
Mười hai người khiêu vũ cùng nhau, mấy người đàn ông đều chú ý đến Mễ Mị với Tần Vũ, người mặc bộ lễ phục của Tái Á đang quấy rầy cô.
"Mễ Mị, cậu có muốn tớ giúp cậu kích thích Kinh Hoằng Hiên chút không?" Tần Vũ dùng ánh mắt xấu xa hàm chứa chút ý tứ không rõ nhìn Mễ Mị. Mễ Mị không đáp lại, chỉ nhéo nhéo cánh tay mình.
"Thôi quên đi, tớ sợ cậu không đấu lại anh ấy."
Tần Vũ cười ra tiếng, biểu cảm có chút tiếc nuối nhưng không dính lấy cô về vụ đó nữa. Mễ Mị nhìn cậu ta như một con bướm xinh đẹp đang bay sang chỗ người khác.
Sau một hồi Mễ Mị đã tiếp sáu người khác nhau, có hơi mệt, cô liền một mình đến quầy rượu uống một ly nước trái cây cho đỡ khô họng, sau đó tựa vào cạnh bàn ngắm nhìn cảnh tượng mơ hồ trước mặt.
Kinh Hoằng Hiên kéo kéo đuôi hồ ly mềm mại, Mễ Mị liếc mắt đã nhận ra anh ở nơi thiếu ánh sáng này.
Không còn cách nào, anh hôm nay thật thu hút.
Mễ Mị im lặng nhìn Kinh Hoằng Hiên cất bước.
Thật ra cô đang suy nghĩ cẩn thận. Trước đó cô đã từng nói với anh, mối quan hệ của Tư Niên với Nghê Nhất Lâm không thuần khiết. Trên du thuyền, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-truyen-nay-co-van-de/852785/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.