Edit: Ngô Diệp Tử
Beta: Bom
"Reng reng reng ~~~~~~~" tiếng chuông điện thoại vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh của căn phòng.
Trên chiếc giường lớn màu trắng được phủ đầy ánh nắng, có một bàn tay từ trong chăn vươn ra, ga trải giường màu đen tuyền càng làm nổi bật nên làn da trắng nõn, đang cố tìm xem chiếc điện thoại hôm qua đã bị vứt ở đâu.
"Alo..." Bởi vì cô vẫn còn chưa tỉnh ngủ, nên giọng nói vẫn còn mang giọng mũi và hơi mơ màng.
"Mễ Mị, chú là bác sĩ La đây, con bây giờ vẫn còn đang ngủ?" Trong điện thoại truyền ra giọng nói ấm áp dịu dàng và tràn ngập sự quan tâm
Nhưng... bác sĩ La...? Là ai vậy...
"Cho chú xin lỗi, chú quên mất ngày hôm qua con vừa xuống máy bay. Thế này đi, hay chúng ta chuyển lịch hẹn sang 2h chiều ngày hôm nay, con thấy có ổn không?"
"Vâng..."
"Vậy con cứ tiếp tục nằm nghỉ đi. Buổi chiều ngày hôm nay hai người chúng ta sẽ gặp nhau."
"Tạm biệt..."
Cạch. Do Mễ Mị vội thả tay ra, chiếc điện thoại theo quán tính rơi thẳng xuống giường.
Đã 30 phút trôi qua, một cái đầu nhỏ ló ra khỏi lớp chăn, do ánh nắng mặt trời quá chói nên cô không thể mở mắt ra được. Mễ Mị giơ tay lên để che đôi mắt lại, cô nhắm chặt hai mắt lại.
Ga trải giường màu đen tuyền, những cánh hoa hồng đã khô héo, tấm rèm cửa màu vàng nhạt đung đưa trong gió...
Mễ Mị ngay lập tức ngồi dậy, nhìn bốn phía xung quanh. Cô cúi đầu xuống nhìn, cô thấy mình vẫn đang mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-truyen-nay-co-van-de/852749/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.