Ta và hắn ở tại nơi này ngẩn người cũng trôi qua bốn ngày, trong suốt những ngày này ta đưa hắn xuống sân vườn dưới nhà, trường học rồi đến trung tâm mua sắm để dạo chơi. Suốt quá trình đứa trẻ kia đều vui vẻ quá độ, dọc đường cứ liếng thoắng hỏi ta không ngừng. Ta kiên nhẫn trả lời câu hỏi cho hắn, những sinh hoạt của ta không giống lắm như lúc ở trong nước, ta thậm chí còn chẳng muốn nói quá nhiều về những điều đó. Hắn ôm chặt cánh tay của ta, giọng điệu nài nỉ nói:" Ca ca, ngươi mau kể cho ta nghee, ta muốn nghe a! "
- Uiiiii..._ Ta ghét bỏ mà nhìn hắn_ ngươi chẳng khác gì nữ hài tử.
Đứa trẻ nháy mắt nhìn ta, nhìn đến độ khiến ta cảm thấy có chút tội lỗi, nhưng không cách nào có thể ngăn được ánh mắt đó. Không cần đợi hắn lên tiếng tố cáo vì dù gì ta cũng đã nói ra rồi.
Trong mấy ngày này, chúng ta ra ngoài ăn cũng chẳng được mấy lần. Đứa trẻ luôn muốn cùng ta đi siêu thị, cùng ta vào bếp nấu ăn. Tiểu thiếu gia muốn ở bên cạnh ta giúp ta một tay, 'mỹ danh viết mài luyện tài nấu bếp'*, thực tế là đến một lát gừng hắn cũng không thể cắt cho chúng đều nhau, bị ta ở bên liên tục cười nhạo hắn.
*không có tài nấu bếp, chỉ làm vài động tác múa may.
Lạc Chi chuẩn bị có lớp mới, tần suất mang tiểu đệ đến nhà ta cũng không còn nhiều. Lần thứ ba nàng đến trước cửa nhà ta, ta có hướng nàng nói:" Em gái Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-nhuc-ket-than/1061893/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.