Editor: -JL-
Bạch Quốc Hoa dừng một chút, mặc dù Phó Sâm chỉ là hậu bối của ông, nhưng khí thế bức người đã chèn ép ông một đầu. Trong lúc nhất thời ông có chút không hiểu nhìn sang Bạch Túc Túc, tựa hồ cũng tò mò rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
"Vẫn... vẫn để dì đi lấy hoa quả cho hai con trước đã nhé." Trên mặt Trần Mân mang theo chút bối rối, không kịp chờ đợi đi nhanh vào phòng bếp.
Thấy thế, Bạch Tình Tình cũng vội vàng đi theo, giống như đang trốn tránh cái gì.
Bầu không khí qủy dị lan tràn khắp phòng khách, Bạch Túc Túc liếc mắt nhìn Bạch Quốc Hoa một cái rồi đi vào bếp, vừa đi đến cửa liền nghe thấy bên trong có tiếng xì xào.
"Mẹ, phải làm sao bây giờ?" Bạch Tình Tình nắm chặt cánh tay của Trần Mân, gương mặt thanh tú tràn đầy hoảng sợ.
Vẫn là gừng càng già càng cay, Trần Mân hơi ngửa đầu, trong mắt mang theo nét tàn nhẫn mờ nhạt "Phó Sâm có tới thì sao chứ, bọn họ có chứng cứ hay không mà đòi nói chuyện. Chỉ cần chúng ta không nhận, Bạch Côn có tin tưởng bọn họ, ba con nhất định vẫn sẽ đứng về phía chúng ta!"
Nghe vậy, Bạch Tình Tình cũng gật đầu theo, vuốt mặt cười nhẹ nhõm một hơi "Đúng đúng đúng, là mẹ suy nghĩ chu đáo."
"Hoàn toàn chu đáo, cực kì chu đáo."
Thân thể hai người cứng đờ, nhìn đến ngoài cửa bỗng nhiên xuất hiện một bóng người mà họ chán ghét cực điểm. Sắc mặt hai người đều có chút bối rối, ngay sau đó Trần Mân nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-nhuc-ket-than/1061875/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.