Nghe nói, khi tiên hoàng còn tại vị, hoàng tử trong cung mạng đều khó giữ, mười người thì có đến bảy không qua nổi số chết yểu.
May thay, nàng là công chúa.
May thay, ca ca nàng yêu mến nhất, lại là Thái tử.
Mẫu phi chỉ có một người con gái là nàng, trong bao hậu phi, bà được xem là người thân tín nhất của Hoàng hậu. Khi ấy Thái tử ca ca vẫn còn là hoàng tử, thường hay ở trong cung mẫu phi với nàng. Khi ấy, ca ca không khoẻ, uống thuốc còn nhiều hơn ăn cơm, mỗi lần mẫu phi dỗ ca ca uống thuốc, nàng đều nằm nhoài bên mép giường ca ca, nghịch ống tay áo của huynh ấy.
Nghịch qua nghịch lại, cuốn luôn ống tay áo của ca ca vào ngón tay.
Chỉ cần nàng kéo nhẹ, bát thuốc ca ca bưng sẽ sóng sánh, trên tấm nệm bằng gấm sẽ luôn có những vệt nước thuốc màu nâu, mẫu phi sẽ vừa cười vừa mắng. Duy chỉ có lúc đó, đôi mắt đẹp như mực của ca ca mới lộ nét cười.
Tiên đế băng hà, hoàng tử thành thái tử, nàng không còn thấy ca ca nữa.
Chỉ có lần nghe mẫu phi nói, Thái tử bưng bát thuốc đứng trước cửa cung suốt một ngày một đêm, không thể động cũng không dám động. Nàng vô cùng hoảng sợ, lén lút chạy tới cửa cung, nhìn bóng áo trắng đang bưng bát thuốc đáng giá ngàn vàng.
Đêm đó, trời không trăng.
Thái tử ca ca bảy tuổi, nàng sáu tuổi.
Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng khi nhớ lại đêm ấy, nàng vẫn thấy rõ mồn một như mới hôm qua. Nàng, Hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-cach-my-nhan/146209/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.