“Trạm thu phí đường cao tốc?”
“Chắc em cũng nghe thấy?” Châu Sinh Thần không hề giấu diếm. “Quãng thời gian này Trấn Giang khá nhạy cảm, vì thế xe qua lại đều phải ghi chép thông tin.”
Thời Nghi đã hơi hiểu ra: “Em nghe nói rồi, nhưng…”
Cho dù có ghi lại, nhưng làm sao anh biết người ngồi trên xe là ai nhanh như thế được.
Trừ khi họ vào Trấn Giang rồi, có người theo sau điều tra thân phận của những người ngồi trên xe.
Thời Nghi nghĩ như vậy nhưng cũng không hỏi gì thêm.
“Ở chỗ tôi có tài liệu vô cùng chi tiết về gia đình em, vì thế chỉ cần xe của bố em tới Trấn Giang, rất nhanh chóng tôi sẽ được báo lại.” Giọng anh có phần ngại ngùng, càng thể hiên rõ sự ấm áp hiếm thấy. “Nguyên nhân cụ thể, tôi sẽ gặp mặt em để giải thích. Bây giờ, tôi chỉ muốn hỏi em một câu thôi.”
Thời Nghi cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng cũng không do dự: “Anh cứ hỏi đi.”
Là câu hỏi gì mới có thể khiến anh bỗng nhiên gọi điện thoại tới?
Ngữ khí của Châu Sinh Thần rất nghiêm trang, nhưng khi cô nói xong thì anh lại im lặng. Thời Nghi cũng không vội vàng, tựa vào cạnh bàn, cầm bút gõ nhẹ vào đầu cô em họ.
Cô nàng che đầu, lườm cô một cái rồi tiếp tục làm bài tập.
“Hiện tại tôi cần đính hôn với một người.” Anh đột ngột mở lời.
Chủ đề nói chuyện đã vượt ngoài dự liệu. Lòng cô hệt như có một ngọn gió lạnh buốt thổi qua, thê lương khôn tả.
Cô nhàn nhạt “ừm” một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-cach-my-nhan/146191/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.