Sáng hôm sau, khi tỉnh lại, Hàn Tú cảm thấy đầu đaunhư búa bổ, người vô cùng mệt mỏi. Cô gắng sức ngồi dậy, tựa vào thành giường,nhớ lại chuyện tối qua.
Những ký ức đau khổ lần lượt hiện lên trong đầu cô nhưmột cuốn phim quay chậm. Cô ngây người ra, bất động một hồi lâu.
Hóa ra, men rượu vẫn chỉ là men rượu, chẳng phải làthứ thuốc nhiệm mầu để khi uống vào, con người ta có thể quên đi tất cả mà chỉlàm cho bộ não tê dại, khiến ta kiệt sức ngủ mê man, để rồi khi tỉnh dậy, mọikỷ niệm lại ùa về như sóng biển, nỗi đau khổ càng nhân lên gấp bội.
Hàn Tú ôm đầu, thầm nghĩ, có lẽ cô phải đi tẩy não thìmới quên anh hoàn toàn.
"Cậu tỉnh rồi hả?". Sam Sam nói rồi bước vàophòng, tay cầm một ly trà mật ong nóng: "Cậu uống ngay đi cho ấmbụng!"
Hàn Tú gật đầu không chút sức lực, nhận lý ly trà rồiuống cạn một hơi.
Lúc đó, cửa phòng lại được mở ra, Tiểu Thất đi vào,mang theo một bát cháo nhỏ. Hàn Tú vừa nhìn thấy anh liền đặt ly trà xuốnggiường, ngoảnh mặt sang hướng khác. Nhận thấy trong những hoàn cảnh như thếnày, người ngoài cuộc nên lặng lẽ rút lui, Sam Sam liền đi ra.
Tiểu Thất đặt bát cháo lên đầu giường rồi nói:"Dù xảy ra bất cứ chuyện gì, đừng bao giờ giày vò cơ thể mình! Đi tắm rửarồi ăn hết bát cháo này, em sẽ thấy dễ chịu hơn đấy!"
Cô không thèm nhìn anh, lập tức rời khỏi giường, nhưngvừa cử động đã thấy hoa mày chóng mặt, loạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/copy-moi-tinh-dau/1968017/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.