Editor: Melodysoyani.
Sáng sớm đầu mùa xuân, mặt trời nghịch ngợm trèo lên tỏa sáng trên bầu trời xanh.
Mặt trời vốn muốn chiếu ánh sáng đến mọi góc lớn nhỏ, đánh thức mọi người còn đang lười biếng say ngủ.
Thế nhưng bức màn treo bên cửa sổ của phòng ngủ lại quá dày, ánh sáng chỉ có thể chiếu vài tia thưa thớt qua những khe hở nhỏ vào trong.
Sau hai lần bị Ngôn Linh cắt ngắn, hiện giờ rèm cửa sổ đã cách mặt đất đến một mét, bằng không thì ánh mặt trời kia cũng không có cơ hội chiếu vào.
Rốt cuộc, không cần đến ánh sáng của mặt trời, Cao Cẩn Trúc cũng có thể tự động mở mắt ra.
Đợi chút?! Không phải là Ngôn Linh thì mới đúng sao? Sao lại biến thành heo con lười biếng kia rồi?
Đúng vậy, heo con lười biếng đã không còn tồn tại nữa, bởi vì đại bảo bối Cao Cẩn Trúc đã thức rồi.
Cao Cẩn Trúc mở to mắt được một lát, mới nghiêng đầu nhìn vợ còn đang trong giấc mơ đẹp.
Bả đầu bắt đầu từng chút từng chút tiến lại gần bên mặt của vợ, cho đến khi trán chạm trán, mũi chạm mũi.
Cao Cẩn Trúc lắc lắc đầu, dùng chóp mũi của mình cọ cọ mặt, mũi và cằm của vợ.
Thấy vợ mình còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, vì vậy anh đã vùi đầu vào trong chăn, lặng lẽ bò sát vào trong.
Sau khi tìm được một vị trí thật tốt trong chăn, Cao Cẩn Trúc lại bắt đầu làm loạn.
Lúc Ngôn Linh tỉnh lại, lập tức cảm giác được có một heo con lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cookie-ngot-ngao/2266190/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.