Đường Kí Minh chưa đến trường của Hứa Vị Trần báo danh mà hắn đã nghe người bạn trong câu lạc bộ nhạc giao hưởng nói.
Mẹ của người bạn đó làm việc trong trường bảo gần đây trường đã nhận một học sinh cuối cấp có lý lịch xuất sắc chuyển trường, đúng là khi không vớ được sinh viên tương lai của trường danh tiếng.
Hứa Vị Trần nghe xong không nói gì, chỉ cười lạnh trong lòng, rủa cho vài câu.
Cuối tháng 11, thành phố L bắt đầu có tuyết rơi từng đợt.
Hôm Lâm Nhã Quân và Đường Kí Minh chính thức chuyển đến căn nhà đối diện, Lý Văn Tâm nấu một bàn đồ ăn chúc mừng, khi Hứa Vị Trần về đến nhà, phòng khách đã tràn ngập mùi đồ ăn.
Đường Kí Minh cũng đang phụ bưng mâm trong bếp, Hứa Vị Trần thấy bóng lưng y thì dừng bước, sau đó lại bước thẳng tới ngồi xuống bên bàn ăn.
Hứa Vị Trần im lặng cả đêm, phớt lờ mọi thiện chí đạo đức giả của Đường Kí Minh dành cho mình. Hắn không uống canh Đường Kí Minh múc cho, cũng không động vào nước trái cây y rót.
Đường Kí Minh như không nhận ra sự chống cự của Hứa Vị Trần, tiếp tục chiến đấu bất chấp thất bại liên tục, y lại cắt một miếng thịt bò, xếp ngay ngắn trên đĩa sứ trắng, đặt trước mặt Hứa Vị Trần, nhẹ nhàng nói với hắn: "Dì làm cả buổi trưa đó."
Hứa Vị Trần đẩy thẳng cái dĩa trở lại, cảm thấy Đường Kí Minh thực sự coi mình là một đứa thiểu năng mất não, làm ra hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-vien-tinh-yeu/3573413/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.