Nhắc tới làm sao theo đuổi Mạnh Bà thì đề tài liền nhiều, Phạm Vô Cữu đếm đầu ngón tay truyền thụ bí tịch cho Lý Tiểu Tiểu, nói túm lại chính là thường xuyên tăng ca thay cổ, còn nương theo cơ hội đến dương gian đi công tác thường xuyên mang các loại đồ ngon mỹ thực về, nói cho gọn lại chính là dùng kiên nhẫn của mình từng chút một cảm hóa trái tim ăn hàng kia của Mạnh Bà.
Cuối cùng, Phạm Vô Cữu còn đầy mặt vô tội cường điệu: “Vừa nãy tôi nói cô béo đó là khen cô, khuôn mặt tròn tròn trông đẹp hơn so với gầy gò trước kia.”
“Có khen người ta như vậy sao?” Lý Tiểu Tiểu bị Phạm Vô Cữu chọc tức mà cười, câm nín trừng mắt liếc anh một cái: “Cũng chính là Mạnh Bà thu anh đó, bằng không anh phỏng chừng còn phải độc thân một ngàn năm.”
Phạm Vô Cữu cũng có chút bất đắc dĩ, anh là thật sự cảm thấy con gái khuôn mặt tròn tròn càng đáng yêu, nhất là bộ dáng ăn thứ gì đó, tựa như một con hamster nhỏ dễ thương vậy, má phình lên, đôi mắt còn sáng rỡ, làm cho người ta nhìn liền không nhịn được mà muốn nhéo một phen.
Hai người về tới bệnh viện, đạo diễn Chu Hạc Minh vừa cầm đồ dùng rửa mặt chuẩn bị đi chỗ vòi sen của nhân viên y tế rửa mặt, thấy hai người trở về còn có chút buồn bực: “Sao các cô cậu còn chưa đi?”
Lý Tiểu Tiểu thương hại nhìn ông ấy, uyển chuyển mà nhắc nhở nói: “Bọn tôi lo lắng, lưu lại với các ông.”
“Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-ty-giai-tri-tien-pham/1133399/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.